"Đám quái vật bọn mày chính là nóng nảy như thế, không thể để tao nói xong lời thoại à, hơn nữa dáng vẻ của tao bây giờ sẽ dọa hỏng bạn nhỏ đấy."
Người đàn ông tùy ý đặt đầu lên cổ, miệng vết thương bắt đầu nhanh chóng khép lại, sau đó hắn xoay xoay cổ, phát ra tiếng răng rắc giòn tan, hoàn toàn khôi phục.
Mã Tùng Nhiên suýt chút nữa đã bị dọa tới kêu ra tiếng, này là một con quái vật nữa sao, so với tên cầm cưa điện kia, hắn còn sợ người đàn ông vừa mới xuất hiện này hơn.
"Tao tự giới thiệu một chút, tao là siêu thợ săn, biệt hiệu... Người Bất Tử!"
Người đàn ông mới xuất hiện này chính là Sở Vĩ với năng lực bất tử!
Quái vật đội thùng sắt có chút sửng sốt, sau đó chiếc cưa điện thật to kia một lần nữa chém về phía Sở Vĩ, Sở Vĩ dễ dàng né tránh, đang định nói vài lời châm chọc thì chỉ nghe thấy tiếng bước chân dồn dập và tiếng rít gào liên tiếp của quái vật.
"Nhanh như vậy đã đuổi tới rồi sao, khá đúng lúc."
Sở Vĩ lách người tới sát con quái vật này, sau đó tay phải bất ngờ lôi ra một miếng kẹo cao su nhét vào giữa rốn quái vật, sau đó trực tiếp từ cửa sổ nhảy xuống.
Quái vật rít gào một tiếng, cũng từ bỏ chuyện tìm kiếm hai người Mã Tùng Nhiên, cũng nhảy ra ngoài cửa đuổi đuổi theo Sở Vĩ.
Nó vừa mới nhảy ra ngoài cửa sổ thì miếng kẹo cao su dính trên bụng nó đã nổ tung, làm quái vật trực tiếp từ trên lầu bốn ngã xuống.
Quái vật thùng sắt từ dưới đất bò dậy, ngơ ngác nhìn cái bụng trắng núc ních của mình bị nổ tung, nó quơ cưa điện tiếp tục đuổi theo Sở Vĩ.
Sở Vĩ cũng không trốn đi mà ở dưới lầu tìm một không gian chật hẹp để chạy, con quái vật kia cũng thành thật đuổi theo không tha.
"con quái vật kia đã đi rồi, có phải chúng ta đã an toàn rồi không... Đồng nghiệp mặt thận theo hỏi Mã Tùng Nhiên.
Mã Tùng Nhiên lắc đầu nói: "Chờ chút đi, hiện giờ chắc chắc đã an toàn."
Con quái vật kia vẫn chưa chết thì Mã Tùng Nhiên không dám hành động thiếu suy nghĩ, hắn chẳng thà chết đói ở trong tủ còn hơn trở thành thức ăn cho đám quái vật kia.
Ngay sau đó, Mã Tùng Nhiên cảm thấy quyết định của mình là cực kỳ sáng suốt.
Chỉ thấy con nhện khổng lồ mà bọn họ đã thấy ở dưới lầu trước đó ló đầu ra ở cửa, tiếp sau đó cũng từ cửa sổ nhảy xuống.
Sau đó trong phòng làm việc của bọn hắn xuất hiện đủ loại quái vật và nhân loại điên cuồng.
Trên người bọn họ đều có ít hoặc nhiều dấu vết bị nổ bị thương, mà từ hành động từ trên lầu nhảy xuống thì xem ra chúng đều đang truy sát người đàn ông tự xưng là Người Bất Tử kia.
Sau khi bảy tám con quái vật nhỏ có kích thước cỡ con khỉ nhảy xuống lầu, phòng làm việc lắm tai nạn này rốt cuộc cũng an tĩnh trở lại.
Mà quái vật và nhân loại bị quái trùng ký sinh đuổi theo Sở Vĩ có khoảng hơn hai mươi con!
Sở Vĩ vẫn như cũ xoay quanh ở dưới lầu, phía sau là một đám quái vật, giống như đang dẫn đội tham gia hội thi đấu thể dục thể thao vậy, chỉ có điều chạy sau hắn đều là đám hung ác man rợ.
Sau khi đi tới gần tòa nhà này, Sở Vĩ gặp quái vật liền trêu chọc một chút, lôi kéo thù hận rồi trốn đi, vì thế mới trêu chọc nhiều quái vật như thế.
Hắn quay đầu lại nhìn thấy số lượng đã không sai biệt lắm thì biểu diễn một cú ngã trên đất bằng khá khoa trương, mà đám quái vật kia cũng không nghi ngờ chút nào vọt tới người Sở Vĩ mà cắn xé.
Mỗi con quái vật đều muốn cắn một khối thịt trên người Sở Vĩ, thế nhưng không quản chúng cắn xé thế nào, tạo ra bao nhiêu thương thích, Sở Vĩ cũng không chết được.
Đợi đến khi tất cả quái vật đều đã tới đủ gần, Sở Vĩ lấy ra một quả bom đặc chế, trực tiếp kích nổ.
Sức mạnh của quả bom phá hủy hết thảy mọi thứ xung quanh, khói và lửa tạo thành một cụm mây nấm.
Trong cụm mây nắm đó, một bộ xương loạng choạng bước ra, máu thịt nhanh chóng mọc ra, sau khi bước ra khỏi bán kính vụ nổ thì hắn đã khôi phục thành người bình thường, mà trên người lại xuất hiện một thân áo khoác đen.
Bởi vì sau nhiều lần chết đi Sở Vĩ rơi vào tình cảnh khó xử là không mảnh vải che thân, vì thế hắn đã tốn một khoản tiền săn ma mua một bộ quần áo có thể tự hồi phục.
Khả năng duy nhất của bộ quần áo này chính là cho dù thế nào cũng sẽ không hỏng....
"Một chiêu tiêu diệt hơn hai mươi mục tiêu, lần chấp hành nhiệm vụ siêu thợ săn này, ai có được tay to như mình đâu chứ." Sở Vĩ ôm cánh tay, đắc ý nhìn đám quái vật đang vùng vẫy trong làn khói bụi, mơ hồ lộ ra ý cười.
Sau khi nhóm Ôn Văn tập hợp thì Sở Vĩ mới bắt đầu tới thành phố Hóa Sơn, sau đó nhận được thông báo nhiệm vụ từ thiết bị đầu cuối siêu thợ săn mà Ẩn Thứ gửi đi.
Vì thế Sở Vĩ trực tiếp bắt đầu trấn áp hỗn loạn, phát hiện số lượng quái vật trong tòa nhà này đặc biệt nhiều thì Sở Vĩ đã tiến hành kiểu săn bắn đặc biệt của mình.
Đột nhiên nụ cười của Sở Vĩ khựng lại, bởi vì trong ngọn lửa có một bóng dáng to lớn lắc lư đi tới.
Là con quái vật to lớn kia, nó vẫn chưa chết!
Sở Vĩ cảm thấy mình chết có hơi đau một chút, uy lực của cú nổ khi nãy đủ để nổ quái vật cấp Tai Hại bình thường thành mảnh vụn, cho dù là quái vật loại phòng ngự cũng khẳng định không thể chống chọi nổi.
Vậy vì sao tên này vẫn chưa chết?
Quả bom này là chiêu thức có lực sát thương mạnh mẽ nhất trong trạng thái bình thường của Sở Vĩ, thứ có thể tổn thương sinh vật cấp Tai Nạn thì Sở Vĩ không có nhiều, thứ đó rất đắt đỏ, hắn không nỡ dùng trên người con quái vật dưới cấp Tai Nạn này.
Vì thế Sở Vĩ bắt đầu chuẩn bị tiến vào trạng thái Đồng Hóa.
Chỉ là khi con quái vật đó đi ra ngoài thì Sở Vĩ thở dài một hơi, tổn thương của con quái vật này rất nghiêm trọng, nếu không nhờ cái thùng sắt trên đầu thì nó cũng không thể nào sống sót trong trận nổ đó.
Lúc đang chuẩn bị nổ thêm một cú nữa thì một bóng người đen kịt từ trên bầu trời đêm đáp xuống, đứng ở trước mặt con quái vật.
"Cuối cùng cũng tìm được rồi!" Bóng người đó chính là Ôn Văn!
Anh chỉ một ngón tay về phía ngực quái vật, sau đó một tia sức mạnh màu tím đen đột nhiên bắn ra.
Sức mạnh mô phỏng theo Hủ Huyết Giả xuyên thủng ngực con quái vật này, máu bắn ra bị tấm khiên vô hình vây quanh người Ôn Văn ngăn chặn lại, không có giọt nào văng được lên người anh.
Sở Vĩ chép miệng nói: "Con quái vật kia vốn là của tui, ông chỉ sửa lại mái nhà bị dột mà thôi."
"Rồi, là của ông, tui mới không thèm giành với ông..."
Ôn Văn lắc đầu, sau đó bắt đầu tìm kiếm trên thi thể quái vật kia.
Anh chỉ chờ một lúc thì đã có con dơi truyện động tĩnh bên Sở Vĩ về, mà lúc Ôn Văn chạy tới thì vừa vặn nhìn thấy một màn Sở Vĩ tự bạo.
Đột nhiên từ trong thùng sắt bò ra một con rết Scutigera Coleoptrata màu da người dữ tợn, nó muốn chui xuống đất, nhưng rất nhanh đã bị vô số tóc đen quấn thành một cục, kéo nó từ dưới đấy ra.
"Thứ đồ chơi gì đây, nhìn tởm quá." Sở Vĩ ghét bỏ nhìn con rết kia, hắn tới hơi muộn nên vẫn chưa biết về vụ quái trùng.
Ôn Văn cong ngón tay lại búng đầu con quái trùng kia làm nó co quắp lại, sau đó dùng dây thừng trói chặt nó lại, vừa trói vừa nói với Sở Vĩ: "Loại trùng này có thể ký sinh trong cơ thể người, điều khiển hành động của người đó, tôi không ngờ nó còn có thể điều khiển cả quái vật... ở trong thành phố Hóa Sơn này, loại trùng này có hơn trăm con!"
"Hơn trăm con..."
Sở Vĩ rùng mình một cái, hắn sợ nhất là mấy thứ có hình dáng sâu bọ này.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo